Tên thật: Nguyễn Thị Ngà (Ngà của Ngọc Ngà) D.O.B: 24 Dec 1972 Trang phục yêu thích: áo dài Việt Nam – trắng, vàng Thích ăn: Seafood Không thích: Nhiều chuyện Nguyện vọng: được theo nghề đến cuối đời Nghệ danh: Thanh Ngân Thanh của Thanh Tú, Thanh Nhã, Thanh Diệu Ngân của Ngân vang, Ngân xa Nữ nghệ sĩ Thanh Ngân tên thật là Nguyễn Thị Ngà, sanh ngày 24 tháng 12 năm 1972 năm Nhâm Tý. Thanh Ngân là con gái út của hai nghệ sĩ Hoài Châu – Kim Hoa, thuộc về thế hệ thứ tư trong đại gia đình nghệ sĩ tài danh có 4 đời theo nghề hát từ thập niên 1930 đến nay : Ông Hai Nuôi, bầu gánh hát Tân Hí Ban, thuộc trường phái kiếm hiệp Mộng Vân, ông Hai Nuôi là ông cố của nữ nghệ sĩ Thanh Hằng và Thanh Ngân. Các diễn viên Hề Tỵ , Ba Tẹt là ông cậu, nữ diễn viên tiền phong Tư Hélène là bà ngoại, kép chánh Hai Long là ông ngoại của Thanh Ngân. Gia đình của Thanh Ngân có 4 người con gái tài sắc đều là diễn viên sân khấu : Thanh Hằng, Ngân Huỳnh, Thanh Ngọc, Thanh Ngân. Ngay từ khi lên 3 tuổi, dù ngọng líu, ngọng lô nhưng cô bé đã bập bẹ bắt chước bà và mẹ trong những lúc mọi người tập tuồng. Thông minh, lanh lợi, nên bé Ngân học lóm rất nhanh. Có một dịp, Ngân được theo bà ngoại sang nhà nghệ sĩ Phùng Há chơi, khi nghe bà kêu biểu diễn thử, bé đã không ngần ngại, mạnh dạn chạy ra giữa nhà vừa ca cải lương vừa làm những điệu bộ minh họa, mọi người khi đó không ai nhịn được cười và ai cũng thầm nghĩ rằng sau này Ngân sẽ là một nghệ sĩ cải lương có tài. Lớn lên trong niềm đam mê sân khấu, ước mình sẽ trở thành một nghệ sĩ tài danh được nhiều người yêu mến, nhưng bên cạnh niềm đam mê lớn lao đó, Thanh Ngân còn ấp ủ cho mình một ước mơ khác: sẽ trở thành một Luật sư giỏi, đem công bằng đến cho mọi người, cho xã hội. Chính vì thế mà Thanh Ngân rất chăm học và năm nào cô cũng đạt danh hiệu học sinh khá, giỏi của lớp. Từ lúc còn ấu thơ, Thanh Ngân đã theo cha mẹ (nghệ sĩ Hoài Châu và Kim Hoa) lưu diễn qua các đoàn hát Tiền Giang, đoàn Hậu Giang, đoàn Cà Mau, đoàn sông Hương (Huế), đoàn Sàigon 1, đoàn Trần Hữu Trang, đoàn Minh Tơ , đoàn Huỳnh Long. Thanh Ngân lớn dần theo dấu chân lăn lộn của cô qua các gánh hát từ miền Tây, miền Ðông tới các tỉnh miền Trung, miền Bắc, cho tới khi Thanh Ngân được về nhà hát Trần Hữu Trang thì Thanh Ngân đã là một nghệ sĩ khá vững tay nghề, giọng ca điêu luyện, ngọt ngào và lối diễn xuất đã đạt được những chuẩn mực trong nghề hát. Thanh Ngân bắt đầu đến với Sân khấu cải lương – năm ấy cô vừa tròn 18 tuổi. Theo các đoàn hát như Hương Tràm, Hương Bưởi, Minh Tơ... đi diễn khắp các tỉnh, khó khăn, vất vả trăm bề đối với một cô gái nhỏ nhắn, yếu ớt như Ngân. Nhưng cũng chính từ đó Thanh Ngân mới thấy rằng cô không thể dứt "cái nghiệp" này ra được và thấy mình cần phải phấn đấu hơn nữa để khẳng định tài năng của mình. Có những lúc quá khó khăn, cô cảm thấy bi quan, chán nản nhưng rồi ý chí sắt đá đã giúp Thanh Ngân vượt qua tất cả để có ngày hôm nay. Nữ nghệ sĩ Thanh Ngân thuộc về loại đào đẹp, thật khó mà cầm lòng trước nét tươi tắn duyên dáng kỳ lạ trong nụ cười của Thanh Ngân. Thanh Ngân được khán giả cho là hậu duệ của cố nữ nghệ sĩ Thanh Nga. Thanh Ngân có một mái tóc dài đen tuyền như mái tóc của Thanh Nga ngày xưa, nét mặt xinh đẹp một cách thanh tú, nước da trắng hồng, đôi mắt long lanh gợi cảm, miệng cười có đôi má núng đồng tiền, Thanh Ngân toát lên được một nữ tính diụ dàng khả ái trong dáng đi, điệu đứng, từ trong giọng nói tiếng cười, cô gái tuyệt sắc Thanh Ngân thành công dễ dàng khi cô xuất hiện lần đầu trên sân khấu. Thanh Ngân hôm nay đã là một ngôi sao sáng trên vườn trời cổ nhạc. Nhưng Thanh Ngân lúc nào cũng ví mình như một vì sao nhỏ trong muôn ngàng vì sao khác. Thanh Ngân luôn-luôn cố gắng trao dồi và học hỏi thêm nghệ thuật cải lương; với niềm hy vọng góp một phần nào đó để có thể bảo tồn nền văn hóa nghệ thuật dân tộc cho những thế hệ sau. Thanh Ngân: Một chuyến đi xa, nửa đời thay đổi… Hơn nửa năm rồi tôi mới gặp lại Thanh Ngân. Vẫn đôi mắt to tròn với nụ cười ''lúng liếng à, lúng liếng ơi'', Thanh Ngân cho biết thời gian qua cô không ở Việt Nam mà đi lưu diễn kết hợp du lịch nghỉ ngơi tại Mỹ. Vậy mà có tin đồn rằng Thanh Ngân “theo chồng bỏ cuộc chơi"... Hơi khẽ nheo mắt với nụ cười thoáng chút tinh nghịch, Thanh Ngân nói: - "Lớn chuyện" vậy sao? Nếu có chuyện đó thì các chị trên tòa soạn đã nhận được “thiệp hồng” của em rồi. Sau một thời gian dài tập trung cho công việc, thú thật đôi lúc em cũng thấy mệt mỏi và căng thẳng. Sẵn dịp được nhà nước phong tặng NSUT, cộng với thành phố bắt đầu vào mùa mưa nên em tạm gác hết mọi công chuyện để sang Mỹ làm chuyến du lịch dài ngày, vừa tự “thưởng” cho mình, vừa nghỉ ngơi dưỡng sức trước khi lao vào công việc. Vì tính em đã không làm thì thôi, còn khi đã làm thì dốc hết sức mình giống như là “bán mạng” cho công việc. Một chuyến du lịch kéo dài hơn nửa năm, Thanh Ngân hơi...”sang" quá đó. - Em từng qua Mỹ lưu diễn hai lần nhưng chưa lần nào được đi tham quan thắng cảnh ngoài khu Phước Lộc Thọ, sòng bài Lao Vegas, shopping... Vì vậy chuyến đi này em quyết “trả thù” bằng cách đi chơi khá nhiều nơi như khu Disney Lanh, Hollywood, tượng Nữ thần Tự Do... và dâng hương cúng Phật tại rất nhiều chùa. Chị cũng biết em rất sùng đạo và thích nghiên cứu về Phật pháp mà. Bởi vậy có khi hàng tháng trời em vô chùa Bát Nhã, An Lạc... ở để được nghe sư phụ Thích Nguyên Trí và các ni sư Thiện, Chân Hương, Chân Viên, Chân Nhi…giảng dạy thêm về giáo lý hoặc đi hát từ thiện do các chùa tổ chức. Cũng nhờ các suất hát từ thiện này mà em có thêm được nhiều người bạn tri kỷ, đồng thời cũng là người đã giúp đỡ em rất nhiều về đường đi nước bước trong hơn nửa năm phiêu lãng tại xứ người như má Tư Lý, chị Lan, chị Hạnh, chị Hoàng, anh Sơn, anh Phùng... Tình cảm khán giả dành cho nghệ sĩ thì ở đâu cũng vậy, mặc dù được biểu hiện khác nhau nhưng nói chung là rất nồng ấm. Có người cho rằng cuộc sống chụp giựt, bon chen ở Mỹ ít nhiều làm con người trở nên thực dụng, nhưng sau chuyến đi này em mới thấy tình người, tình đồng hương ở đâu cũng vậy và rất đáng quý. Do đó ta hãy lạc quan và tin tưởng vào cuộc đời, vào những điều tốt đẹp nhất vẫn còn tồn tại và hiện diện trong mỗi con người... Qua những gì Thanh Ngân nói, chuyến đi này sao giống như để “tránh đời" hoặc “quên” đời bới những thất bại, bi quan. - Em từng trải qua những tháng ngày rất cơ cực, thậm chí có lúc rất đau khổ... Nhưng nhìn chung em vẫn hạnh phúc hơn rất nhiều người vì được khán giả thương yêu, được may mắn và được “Tổ đãi” trong nghề nên đâu có gì để phải “tránh đời” hoặc “quên đời”. Chẳng qua trước kia em có phần sống nhiều về vật chất nên có lúc đánh rơi giá trị tinh thần, có quá nhiều khát vọng trong nghề nên đôi lúc dễ trở thành tham vọng, sân si. Chuyến đi vừa qua đã cho em mở rộng tầm mắt và tâm hồn. Tuy hơn nửa năm qua em ít làm ra tiền nhưng lại “giàu có” hơn nửa đời tích cóp đã qua. Song sự giàu có này không Phải là vật chất mà là tinh thần, vì hiện giờ em thấy mình thanh thản và hạnh phúc vô cùng. Có phải vì vậy nên trở về gần một tháng nhưng Thanh Ngân vẫn “im lặng” để tận hưởng hạnh phúc đang có? - (Bật cười) Đâu có, về hôm trước hôm sau là em đã đi hát tại các chương trình tạp kỷ, hội chợ tổ chức ở tít Hòa, Đúc Huệ, Vĩnh Hưng, Cai Lậy, Mộc Hóa, Bến Lức... Nghề hát đã là máu thịt trong em, em làm sao bỏ được! Không những thế em còn có khá nhiều kế hoạch để thực hiện cho lần “trở về”. Thanh Ngân có thể “bật mí” đôi chút về những kế hoạch này được không? - Trước mắt em sẽ thực hiện một album tân cổ giao duyên chung với NS Kim Tiểu Long, và tham gia trong abum ca nhạc trữ tình - dân ca của Kim Tiểu Long. Hiện em đang chuẩn bị tiết mục để thực hiện một live show cho chương trình “Làn điệu phương Nam” của Nhà hát TP - đã có lời mời em từ một năm trước nhưng đến giờ em mới dám nhận lời. Đã gọi là live show thì cần có nhiều thời gian chuẩn bị nên có lẽ đến cuối năm, chờ cho hết mùa mưa em mới thực hiện được. Và, em đang chuẩn bị cho việc trở lại với sân khấu cải lương, nhưng cụ thể khi nào và “đầu quân” tại đâu thì em chưa nói trước được. Thanh Ngân lại cười. Lần đầu tiên ăn Tết xa quê hương, xa sân khấu với khán giả quê nhà để lại cho Thanh Ngân nhiều nỗi buồn thương nhớ. Song, nhìn nụ cười hạnh phúc đầy mãn nguyện của cô khi nói về chuyến đi, về cuộc sống hiện tại, tôi tin rằng cô không hề tiếc nuối cho sự “im lặng” vừa qua.